“Nhưng tôi muốn chịu trách nhiệm với em thì sao?”
Một giọng nói trầm trầm vang lên, nhưng kiên định, khiến cô trong phút chốc bỗng hốt hoảng.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
“Anh bị điên à?” Trịnh An An ngước mắt nhìn người đàn ông đang tiến về phía mình. “Anh vô tình nhìn cơ thể một người và giờ anh đòi chịu trách nhiệm với người đó, tiêu chuẩn của anh kỳ lạ nhỉ?”
“Không!” Lục Ngạn Lâm cúi người ngồi trước mặt cô, hay tay nắm chặt lấy tay ghế, bao phủ cô trong hơi thở của anh. “Chỉ vì em nên tôi mới nói vậy thôi!”
“Tôi?” Trịnh An An cười phá lên. “Tôi thấy thầy đúng bị điên thật rồi. Muốn khám não? Mời đến bệnh viện! Thầy thấy tôi còn nhỏ tuổi, lại là học sinh của thầy nên bỗng dung muốn trêu đùa? Thầy chủ nhiệm, thỉnh thầy tự trọng! Và tôi đã nói rồi, thầy không chịu trách nhiệm với tôi nổi đâu. Thầy biết ngoài cánh cửa kia là ai không? Trịnh Nhật Quân bạn thầy, anh trai tôi. Tôi là thiên kim của Trịnh Hà. Thầy là cái thá gì cơ chứ? Thầy đã nhìn thấy thân thể tôi, đó là phúc lợi của thầy. Tôi không làm lớn chuyện thì thôi đi, thầy còn mặt dày muốn quấn lấy tôi, thầy xứng sao?”
“Độc miệng thật đấy!” Lục Ngạn Lâm nhíu mày, trong phút chốc anh không nhìn ra cô gái mười tám tuổi trước mặt với bé con tám tuổi trong ký ức anh là một người.
Lúc phát ra những câu nói ấy, chính Trịnh An An cũng không hiểu nổi mình. Cô vốn dĩ chưa bao giờ khoe khoang mình là thiên kim của Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-la-hang-xom/1107741/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.