Ba Lưu từ trong nhà liền đi ra, vừa nhìn thấy cô đứng ngoài cửa ánh mắt đã đầy sự cay nghiệt và dã tâm
"Mày còn dám vác mặt về đây nữa hả"
"Tôi đã bảo với ông rồi cơ mà, con nhỏ này có làm được tích sự gì cho đời đâu cơ chứ. Đây này, ông xem đi đây này, không biết nó đã ngủ với bao nhiêu thằng rồi nữa"
Mẹ Lưu liền chạy đến túm cổ áo cô lôi xềnh xệch mục đích để cho ba Lưu nhìn thấy. Vốn đã ghét bỏ đứa con này lại thêm tác đông từ bên ngoài khiến bọn họ vô cùng căm ghét đứa trẻ này chỉ muốn cô mau chóng biến mất khỏi thế gian này
"Ba, mẹ hai người thôi đi"
Cô hét lên, bản thân đã chịu đựng và nhịn nhục đủ lắm rồi. Chẳng phải chính cái mác có tên là gia đình đã đẩy cô rơi vào thảm cảnh như ngày hôm nay hay sao
"Ối dồi, con này hôm nay gan nhỉ. Lai dám trả treo với bà"
*bốp*bốp"
Mẹ Lưu hoàn toàn coi cô là sự trút giận, bà ta liền tục đánh rồi đập đầu cô xuống dưới sàn
"Mày này, mày này con đi*m này. Mày cũng chỉ giống như mẹ mày mà thôi"
"Được rồi bà à từ từ đi đừng đánh nó chết"
"Tao nói cho mày biết, mày cút ra khỏi nhà tao ngay. Tao không có đứa con giống như mày" . Ngôn Tình Sắc
Bảo Ngọc đã bị đánh đến nỗi gương mặt đỏ ửng sưng húp cả lên, cô chống tay gắng gượng lết dậy nhìn ba mẹ Lưu đầy giễu cợt
"Hai người… hai người có còn là con người nữa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-la-dai-sac-lang/251995/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.