"Ủa, thầy nói chuyện xong rồi hả"
Cô lờ mờ tỉnh dậy, nhìn đồng hồ đã năm giờ chiều liền giật mình hét toáng lên
"Trời ơi, sao thầy không gọi em dậy. Chiều nay em có buổi thuyết trình ở lớp đó, thầy như vậy là chết em rồi"
Cô lúng túng đi tìm quần áo, nhưng đồ đã dơ hết trên người qu*n đ*c một chiếc khăn m*ng qu*n ngang người để l* ra đôi ch*n d*i miên man cùng cơ th* trắng ngọc ngà
"Em gấp cái gì, tôi nhìn thời khóa biểu và lịch trình của em chỉ toàn thời gian biểu học. Em phải dành thời gian nghỉ ngơi nhiều một chút chứ"
Hắn kéo cô ngã vào lòng mình, sự động chạm đã trở nên thân quen khiến cô cũng còn cảm giác ngượng ngùng, bàn tay thô r*p mơn trớn cặp m*ng c*ng đầy đẫy đà của cô
"Không được đâu, hôm nay như vậy là đủ rồi. Quần áo của em đâu hết rồi, thầy để ở đâu hết rồi hả"
"Đồ của em d* hết rồi, em lấy đồ bên trong tủ kia mà mặc"
Bảo Ngọc cau mày nhưng vẫn tiến lại chiếc tủ, vừa mở ra mùi hương sữa tắm quen thuộc của mình xông lên mũi. Trong tủ là vô số những bộ đồ đẹp còn nguyên mác và tem, bên eo nhỏ bị vòng tay mạnh mẽ rắn chắc của hắn vòng qua ôm lấy kéo về phía mình, hắn r*c đầu vào h*m cổ cô mùi hương say mê khiến hắn thoải mái
"Những thứ này đều cho em hết"
"Sao"
Ở cổ truyền đến cơn lạnh toát cô giật mình nhìn xuống, chiếc vòng phỉ thúy với từng hạt kim cương nhỏ lấp lánh phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-la-dai-sac-lang/251991/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.