_Mạnh... Sao cậu lại...
_Sao nào? Không thích à?
_Mạnh bắt Quân về đây làm gì?_Cô bắt đầu sợ với cái nhếch môi đểu cán của Mạnh.
_Có lẽ không gặp nhau một thời gian nên Quân quên Mạnh rồi, Quân biết không Mạnh yêu Quân lắm!_Mạnh tiến lại gần cô.
_Không, Quân vẫn coi Mạnh là anh trai mà
_,Anh trai,? Anh trai và anh trai, Quân không có một chút nào với Mạnh sao?
_Quân...
Mạnh từ từ tiến lại gần cô, sờ vào gương mặt của cô. Rồi khẽ cúi xuống hôn vào đôi môi của cô, cô vũng vẫy không chịu, cứ tránh xa cái hôn kia.
Chát! Môi cô rớm máu, Mạnh tát cô, một cái tát thật mạnh. Cô nhìn thẳng vào mặt Mạnh.
_,Điên rồ, thật là điên rồ, tôi không yêu Mạnh đó là sự thật sự thật hiểu không? Tôi chỉ yêu một mình Cao Khánh Nguyên mãi mãi và mãi mãi!_ cô hét lên trong sự tức giận, có lẽ cô đã quá dễ dãi tin rằng cuộc đời luôn có đầy màu hồng mà. Đến giờ người bạn mà cô coi là anh trai kết nghĩa.
Mặc lệ phản ứng của cô ra sao, Mạnh cứ ép sát cô hôn cuồng nhiệt. Nước mắt cô chảy dài xuống, nụ hôn này mang đầy tính chiếm hữu chứ không phải nhẹ nhàng như anh từng hôn cô.
...
_Alô anh Nguyên, em là Khánh Liên_Liên gọi đến cho anh.
_Liên?
_Là người trong lễ hội của Anh quốc._Liên giải thích thêm.
_À có gì không?_Giọng nói mang hết sức lạnh lùng.
_Quân...
_Quân sao?_ anh như giật thốt lên, lập tức hỏi.
_Anh mau đến cứu Quân, Quân đang ở vùng được gọi là Mỹ ..._Liên đang cố nhớ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-kho-tinh-lai-lam-kho-toi-nua-sao/557799/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.