Suốt hai tuần qua đầu cô đau như búa bổ, căng như dây chun để ngồi nhét cái kiến thức vô vàng ấy vài đầu để có thể thi tốt nghiệp chuẩn bị cho cái tuổi 18. Cái tuổi thiếu nữ trưởng thành. Vậy mà cô vẫn cứ như con nít ấy chứ. Còn Nhung thì từ khi có tình yêu mới thì lúc nào cũng ngây người mơ mộng quên mất cả coi. Suốt ngày Huy, Huy và Huy. Khiến cô thấy tức chết khi có người bạn như vậy mà.
_Nè, còn nhớ Quân Quân đáng yêu này không?_Cô nói, đang thấy Nhung bấm điên thoại nhắn tin cho chàng Huy.
_Quân là ai? Tên lạ vậy hử? Tao chỉ biết Huy à?_Mắt chú vào chiếc điện thoại trên tay, không thèm ngó nhìn cô dù chỉ một cái.
_Mày...Phải rồi một cũng Huy hai cũng Huy mà. Ghê gớm và nguy hiểm_Cô vờn giận dỗi. Gục mặt xuống bàn. Chán nản.
_Thôi mà, tao nhớ, nhớ Quân Quân đáng yêu được chưa?_Nhung cất điện thoại, lay tay cô.
_...
_Giận à?
_...
_Dỗi à?
_...
_Không biết!_Đáp lại một câu ngắn ngủi,cô liếc xéo Nhung rồi cấm đầu vài cuốn ngôn tình.
...Suốt mấy ngày qua cô và Nhung dường như không thấy Mạnh, Mạnh cũng chẳng còn đến phiền cô. Nên cô có vẻ yên tâm hơn. Nhưng ai biết được sẽ là tai họa nào đó. Mà cô khó ngờ đến. Trải qua bốn tuần vất vả học, cuối cùng ngày mà cô mong đợi nhất cũng đã đến. Cô háo hức, lại đúng vào ngày chủ nhật, là ngày nghỉ của mọi người. Bà Kim đã bảo sẽ cho cô sinh nhật lớn nhất năm, nên cứ vu vi mời ai thì mời. Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-kho-tinh-lai-lam-kho-toi-nua-sao/557794/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.