Bảo Khang sau khi gõ cửa thì một tay đẩy cửa, một tay mang trà vào, cẩn thận để trà trước mặt ba cậu và Quốc Huy. Quốc Huy cười đầy trêu đùa: “Xem ra Bảo Khang của chúng ta cũng không thua kém gì con gái đâu.”
Một câu nói làm cho cả hai người còn lại đỏ bừng mặt. Bảo Khang lúng túng nhìn khuôn mặt đang bất động cảm xúc của ba mình, mất thật lâu mới nhẹ đánh vào ngực Quốc Huy một cái, ý trách móc: “Anh nói xàm cái gì vậy? Anh về đây là để thăm em hay trêu chọc em đây?”
“Cả hai.” Xem ra Quốc Huy lúc này vẫn còn giỡn, không hề để ý tới không khí xung quanh.
Bảo Khang cũng không còn lời gì để nói nữa, nhanh chân ra khỏi căn phòng. Trong đầu cậu là hình ảnh khá căng thẳng của Quốc Huy và ba cậu lúc nãy. Rốt cục là chuyện gì đang xảy ra vậy chứ? Nhớ lúc trước tình cảm của hai người tốt lắm cơ mà. Nghĩ đến đây, Bảo Khang lắc đầu thật mạnh, thật nhiều, cố trấn an rằng chỉ là do bản thân suy nghĩ quá nhiều.
Cậu xuống bếp. Thấy mẹ đang bận rộn trong đó, cậu mỉm cười chạy lại: “Mẹ, có cần con giúp gì không?”
Bà nhìn Bảo Khang, trong ánh mắt có điều suy nghĩ, sau đó mới trả lời: “Con có chuyện gì mà vui vẻ thế? Từ lúc con về nhà cứ thấy con cười mãi.”
“Con lúc nào mà chẳng vậy. Mẹ định nấu món gì vậy? Mẹ, con không ăn được ớt mà, mẹ cho nhiều như vậy…”
“Món này không phải là nấu cho con. Con mới xuất viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-hot-boy/558039/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.