Bảo Khang và Minh Huy cùng hướng mắt về cửa phòng. Là mẹ Bảo Khang.
“Hai đứa… đang nói chuyện gì… vậy?”
Câu vừa dứt, hơi thở của bà dần gấp rút, theo sau đó là cái ngã quỵ độtngột của bà. Minh Huy và Bảo Khang không biết trời trăng mây nước gì nữa nháo nhào chạy đến đỡ, dìu bà lên giường.
Mẹ Bảo Khang đang chống chọi với cơn quặng tim. Bảo Khang và Minh Huy hết sức lo lắng. BảoKhang cậu ta không kiềm nổi nước mắt của mình, nắm chặt tay mẹ. Mẹ câusau một hồi, tinh thần ổn định trở lại liền dùng chút sức yếu nằm dậy.Bà hết nhìn con mình, lại nhìn đến Minh Huy. Bà thì thào: “Hai đứa… cóphải đang… đang… quen nhau phải không?”
Bảo Khang thấy mẹ tỉnh dậy vui mừng quá nên chẳng để ý đến câu hỏi này. Cậu gấp rút hỏi: “Mẹ có bị sao không mẹ? Hay con gọi bác sĩ đến khám cho mẹ nhé?”
Mẹ cậu lắc đầu, lặp lại câu hỏi: “Có phải hai đứa đang… quen nhau phải không?”
Bảo Khang vừa nghe nghi vấn, có hơi sửng sốt vì sự thật không lẽ nào đã bịphát hiện, liền phủ nhận: “Con... Làm gì… có chuyện này chứ mẹ!”
Đôi mắt cậu cứ chớp lia lịa, dấu hiệu để biết rằng cậu vừa nói dối đã bị mẹ cậu nhìn thấy, càng thêm chắc chắn lời vừa hỏi không sai. Minh Huy quỳgối xuống đất trước giường mẹ cậu đang nằm, trước sự bất ngờ quá lớn của Bảo Khang và mẹ cậu: “Thưa bác! Chúng con cũng không thể giấu chuyệnnày mãi được.”
Bảo Khang dùng khuỷu tay đẩy đẩy người Minh Huy có ý bảo anh ta nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-hot-boy/558027/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.