Trường học vốn là nơi đông người. Bảo Khang bước tới trường trong tâm trạng hết mức hạnh phúc, vui sướng. Cậu ta đêm hôm qua sau những phút gọi là trăn trở, đã nghĩ ra một ý tưởng không hề tồi đối với bản thân: Sao mình không lấy độc trị độc nhỉ? Minh Huy ơi, anh nhất định sẽ vì em mà tức đến phát điên thôi. Hãy đợi đấy!
Nụ cười trên môi Bảo Khang đầy dã tâm, chắc định làm chuyện hại người hả gì đây mà.
Minh Huy cầm đống tài liệu bằng tay phải, tay trái cầm cặp đi về phòng giáo viên, trông cực mệt nhọc. Thấy Bảo Khang đang la cà đi phía trước cách mình không xa, anh ta liền muốn đứng trước mặt mà chỉnh Bảo Khang lại. Theo anh nghĩ, Bảo Khang đang có những dấu hiệu nguy hiểm, trong tương lai sẽ không còn coi mình ra gì, cần phải chỉnh ngay, trước khi quá muộn.
“Này, Bảo Khang! Em đứng lại ngay!”
Bảo Khang dừng lại: “Có chuyện gì không thầy?”
Minh Huy lên giọng: “Thấy thầy mà không chào sao? Em quả thật cần được dạy bảo lại.”
Bảo Khang chỉ tay vào mặt mình: “Em? Thầy khéo bắt lỗi quá!”
“Đi lên phòng giáo viên ngay, viết kiểm điểm cho thầy!”
Bảo Khang chẳng hiểu sao mình lại bị vậy. Đầu óc của cậu hoạt động hết công sức, cậu nghĩ rằng thời cơ đã đến cho kế hoạch thực hiện.
“Dạ, em sẽ đi!” Nội dung rất lễ phép nhưng ý tứ không tự nguyện.
Minh Huy đắc ý, xem ra đã chỉnh được Bảo Khang rồi.
“Tốt! Đi theo thầy!”
“Nhưng…”
“Còn nhưng nhị gì?”
“Em không chắc rằng mấy tấm hình sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-hot-boy/558004/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.