Mặc Kinh Vũ này diễn cũng giỏi thật, rõ ràng khi ở trước mặt cô thì lươn lẹo hệt như con cáo già, bây giờ có mặt phụ huynh thì điềm đạm trưởng thành. Còn tự giới thiệu bản thân nữa chứ, cô đầy quá rành về hắn rồi.
Ăn xong, Tạ Tranh liền lấy cớ về nhà học bài nên chuồn trước.
"Hay là để Kinh Vũ đưa cháu về nhé?"
Ông Mặc lên tiếng, dù sao để con gái đi một mình cũng không an toàn, huống chi ông Tạ vẫn còn ở lại thêm một lúc nữa.
"Không cần đâu ạ, cháu đi taxi là được rồi."
Tạ Tranh khều vào tay của ông nội ra hiệu cầu cứu ông, bởi vì bình thường ông nội của cô sẽ không cho phép bất kì nam nhân nào tiếp cận cô cả.
Ông Tạ hiểu ý của cháu gái thì đẩy tay cô ra, ông trực tiếp kéo hắn lên rồi nói.
"Kinh Vũ, làm phiền cháu chăm sóc Tranh Tranh nhé, con bé bướng bỉnh lắm cháu không cần nhẹ tay với nó đâu."
Thôi xong, tình hình gì đây? Người nhà chém giết lẫn nhau à?
Tạ Tranh còn chưa kịp lên tiếng thì đã bị Mặc Kinh Vũ cướp lời.
"Vâng. Cháu biết rồi, tạm biệt hai người, cháu đưa em ấy về trước."
Hắn quay sang cô, nhìn khuôn mặt tức đến đỏ kia trong lòng Mặc Kinh Vũ vui lắm. Hắn nói bằng giọng trêu ghẹo.
"Vợ tương lai của anh mau về thôi, không phải em cần học bài để ngày mai trả bài à?"
Chiếc xe thể thao lao đi vun vút trên đường, trong xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-em-thich-anh/2799936/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.