Hắn nhếch mép, tắt điện thoại, gọi bừa một chiếc taxi sau đó quay về nhà. Cởi bỏ chiếc sơ mi trắng thuần khiết, khoác lên mình bộ đồ thể thao màu đen thần thái của hắn cũng thay đổi. Không còn mang dáng vẻ dịu dàng, tri thức của một giáo viên mà thay vào đó là sự mạnh mẽ, năng động của tuổi trẻ.
Hôm nay hắn dùng xe máy để di chuyển, chiếc xe hòa vào dòng xe cộ vun vút lao trên mặt đường. Nơi Mặc Kinh Vũ đến là một nhà kho nằm ở ngoại ô, căn nhà không quá rộng trên mái có một cái cửa sổ thoáng khí. Xung quanh nhà chỉ còn sót lại mấy cái kệ cũ, một đống đồ vô dụng và lũ côn trùng, chuột, bọ.
Giữa nhà một gã đàn ông bị trói đứng vào cột. Gã vẫn còn trong trạng thái hôn mê, trên tay có vài vết thương nhỏ.
Một người khác đi ra đón Mặc Kinh Vũ, chỉ thấy người đó cúi đầu gọi cậu chủ, chờ Mặc Kinh Vũ đi qua mới dám ngẩng đầu lên.
Hắn kiêu ngạo bước tới bên chiếc ghế được chuẩn bị sẵn rồi ngồi xuống. Hai tên đàn em một trái một phải đồng loạt cất tiếng chào hắn.
"Cậu chủ có việc sao không bảo em làm mà phải đích thân tới chứ?"
"Chuyện này rất quan trọng, tôi phải đích thân xử lý."
Trong lúc hắn nói chuyện thì tên đàn em còn lại dùng nước lạnh tát vào mặt của gã đàn ông bị trói. Nước lạnh khiến cho gã bị đánh thức, nheo đôi mắt nhìn xung quanh một lượt, gã chợt dừng lại trên người Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-em-thich-anh/2799887/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.