Bầu không khí trùng xuống lập tức trở nên cực kỳ căng thẳng. Tạ Tranh đứng phía sau trông rõ mồn một ánh mắt vô cảm của Mặc Kinh Vũ.
Không biết trong lòng hắn bây giờ có cảm giác gì?
Một tràng những câu nói trách móc trút như mưa xuống đầu hắn, nhưng, cả người hắn lại không có chút phản ứng nào cứ như một tảng đá lớn. Không có cảm xúc. Lần đầu tiên Tạ Tranh nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, mọi sự ngông cuồng ngang tàn bình thường bỗng chốc bốc hơi khỏi con người của hắn. Giờ đây, đó chỉ còn lại sự vô cảm.
Cách tay to của Mặc Long giơ lên, định vung xuống một cái đánh nữa nhưng bất ngờ bị một lực từ phía sau giữ lại. Ông liếc mắt nhìn xem là kẻ nào to gan lớn mật như vậy thì bất ngờ khi phát hiện đó là một cô gái, hơn nữa, còn là con nhóc đã gặp trong bệnh viện mới mấy hôm.
Tạ Tranh giữa tay ông lại, khuôn mặt xinh xắn hiện rõ sự kiên quyết.
"Có gì từ từ nói, xin bác đừng động chân động tay như vậy ạ."
Mặc Kinh Vũ nhìn thấy Tạ Tranh như vậy sợ sẽ liên lụy cô liền vội gỡ tay của cô kéo ra sau lưng mình. Hắn che chắn cho cô.
"Ba muốn đánh con sau cũng được, nhưng không được động vào cô ấy."
Câu nói này khiến cho Mặc Long sững sờ, trong đầu của ông hiện về hình bóng của một chàng trai lấy thân ra chen chắn cho một cô gái từ hai mươi mấy năm về trước. Dáng vẻ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-em-thich-anh/2799883/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.