Lại một buổi tối khó ngủ, hắn nằm trằn trọc trên giường rất lâu nhưng không tài nào nhắm mắt nổi. Trong đầu chỉ toàn hình ảnh của Tạ Tranh, có vẻ như cô vẫn còn giận hắn lắm, Mặc Kinh Vũ cũng không biết nên xuất hiện trước mặt cô như thế nào. Liệu cô có chấp nhận hắn nữa không?
Mặc Kinh Vũ xuống giường, liếc nhìn đồng hồ đã hơn mười hai giờ khuya, hắn không nghĩ nhiều lấy xe chạy đến căn chung cư mà cả hai từng có một khoảng thời gian gắn bó. Ở đó, hắn ngủ ngon hơn. Sáng sớm hôm sau, Mặc Kinh Vũ dọn dẹp lại giống như ban đầu rồi mở cửa ra về, cùng lúc này phía căn phòng đối diện, một bà thím mở cửa đi tập thể dục buổi sáng, bà ta thấy có người lạ đi từ trong đó ra thì ngạc nhiên lắm. Tiếc là chỉ thấy được bóng lưng mà thôi. Đến khi đi tập thể dục về nhìn thấy Tạ Tranh đang mở cửa thì bà mới hỏi.
"Cháu cho người khác ở chung từ bao giờ thế?"
Tạ Tranh nghe như vậy lấy làm lạ.
"Cháu có cho ai ở cùng đâu ạ. Sao vậy thím?"
Bà thím chớp chớp mắt.
"Mới sáng nay ta thấy có một người đi từ trong đó ra cơ mà. Là con trai, cao khoảng một mét tám ấy, ta còn tưởng là người thuê phòng mới đến định sang chào hỏi đây này."
Trong đầu của cô lập tức nghĩ đến Mặc Kinh Vũ. Bởi vì căn phòng này chỉ có cô và hắn mới có chìa khóa những người khác chắc chắn sẽ không vào được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-em-thich-anh/2799863/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.