"Thật là trùng hợp." Giản Chiêu gật đầu đáp lại.
"Vâng, mấy ngày nay thầy giáo cũ bị bệnh nặng, không thể lên lớp và thầy ấy cũng xin nghỉ hưu về vấn đề sức khỏe kém dần. Vì thế đã hơn một tuần không có ai lên lớp giảng dạy, bọn em đều phải tự học mỗi khi có tiết của chủ nhiệm." Ôn Dĩ Hoài nhìn qua dáng người nhỏ gầy của Giản Chiêu, hơi ái ngại nói tiếp "Thật ra thầy giáo kia là bị bọn học sinh cá biệt trong lớp làm cho tức giận mà lên cơn đau tim mới phải nhập viện..."
Nói đến đây khuôn mặt của anh có chút nghiêm nghị, nói thẳng một tràng với Giản Chiêu:
"Lớp 11A5 có rất nhiều học sinh cá biệt, đa phần đều là con cháu nhà giàu thế gia cường quyền, bọn chúng ăn chơi phách lối mà hầu như không có giáo viên nào chịu đựng được."
Giản Chiêu sửng sốt. Quả nhiên một giáo viên vừa vào nghề như y đi xin việc ở trường nhỏ đã lao đao, vậy mà đột nhiên một trường lớn như Storsain lại đồng ý thu nhận còn cho làm chủ nhiệm ngay thì không phải chuyện đơn giản (mặc dù chẳng tán thành việc làm này lắm). Nhưng nếu một giáo viên lâu năm vẫn không trị nổi, thì một người tay ướt chân ráo vào nghề như y sẽ ổn sao?
Nhưng hiện giờ chẳng còn cách nào khác, chẳng có một trường nào nhận y ngoài trường này, hơn nữa tiền lương cũng cao. Nghĩ đến mấy năm nay vì bệnh tình của mình mà cha phải chạy vạy vay nợ khắp nơi, Giản Chiêu siết chặt bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-dac-biet-truong-nam-sinh/2582825/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.