Hai người băng qua sân trường, ồn ào và đông đúc. Giáo viên trường đều ăn mặc sang trọng lịch lãm, một người mới vào ăn mặc luộm thuộm kì quái như Giản Chiêu lại thu hút ánh nhìn. Hàng loạt đôi mắt hướng về phía này, hiếu kì nhìn chằm chằm, y lại bình thản nhìn về phía trước.
"Thầy ơi, đến rồi."
Thiều Ngọc dẫn y ra sau trường, ở đây có một sân cỏ rộng lớn. Ngó từ xa đã thấy mái tóc bồng bềnh đỏ rực của Triệu Thiên Kiệt.
Hắn ta đứng dựa vào lan can, đôi lông mày nhíu lại, vẻ mặt vẫn cau có hệt như lúc nãy gặp nhau. Áo khoác vứt trên ghế, đôi mắt hướng về phía xa xăm. Xung quanh sân cỏ chỉ có một mình hắn.
Dù vậy, vẫn có thể nhìn thấy vẻ ngỗ ngược bạo loạn đó, như con thú dữ đe dọa bảo vệ lãnh địa, làm người sợ hãi.
Giản Chiêu nhìn thấy Thiều Ngọc nuốt nước miếng, sau đó cậu ta nhìn về phía y, như tiếp thêm can đảm, mạnh dạn quay lại la lớn:
"Này!"
Dường như hắn không nghe thấy. Thiều Ngọc định gọi thêm lần nữa thì từ phía xa, có một học sinh khác tiến về phía Triệu Thiên Kiệt. Nam sinh này có mái tóc dài đến bả vai được cột lên gọn gàng, đeo huy hiệu đỏ, khuôn mặt sắc sảo đẹp như ngọc tạc, biểu cảm lạnh băng cuốn hút. Cả người Thiều Ngọc cứng đờ, run rẩy lùi về phía sau.
"Sao vậy?" Giản Chiêu hỏi.
"Thầy Giản, thầy không biết sao? nam sinh kia là Phó Quân Thanh. Anh ta là học sinh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-dac-biet-truong-nam-sinh/2582816/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.