Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, chẳng mấy chốc đã tròn vỏn vẹn hai tháng Giản Chiêu làm giáo viên ở ngôi trường này.
Thật sự y đã cố gắng rất nhiều mới vớt lên được các nam sinh dốt đặc của lớp mình chủ nhiệm, sáng dậy sớm tối ngủ muộn, làm việc không ngừng nghỉ, còn phải ra sức thúc ép tụi nó học, cố gắng như thế cuối cùng điểm của những học sinh yếu mới vớt vát lên được. Vài học sinh vẫn lì như trâu, ra sức quậy nghịch chống đối, Giản Chiêu triệt để trừng phạt không nương tay, làm cho tụi cá biệt hình thành một nỗi sợ đối với cái tên của y. Trong khoảng thời gian này Giản Chiêu cũng tạo dựng được vài mối quan hệ thân thiết với giáo viên khác, tích cực tham gia hoạt động phong trào cùng với tụi học sinh. Y nói chuyện dễ mến, lại vui tính thân thiện, nhiều học sinh có hảo cảm với y, môi trường sống và làm việc cải thiện. Cũng có thể coi là đạt được nhiều mục tiêu đề ra khi đặt chân đến đây.
Sau hơn tuần nằm trên bệnh viện, thương thế của Phó Quân Thanh cũng cải thiện ít nhiều, bác sĩ cho phép anh về và dặn dò kiêng khem đủ thứ. Ngày Phó Quân Thanh xuất viện, Triệu Thiên Kiệt hùng hổ đột nhập vào phòng lôi Giản Chiêu dậy, dứt khoát khóa cửa không cho y đi đón anh. Ầm ĩ một hồi đã quá trễ giờ, Phó Quân Thanh tự bắt xe về đến trường trực tiếp đi qua gặp y. Giản Chiêu vừa giận Triệu Thiên Kiệt vừa áy náy với anh, chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-dac-biet-truong-nam-sinh/2582708/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.