Gần sáng, Giản Chiêu đang ngủ ngon chợt giật mình tỉnh dậy.
Y nằm yên không nhúc nhích, tay đặt trên lồng ngực, cảm nhận trái tim đang đập thình thịch, thấy hơi khó thở. Thỉnh thoảng, Giản Chiêu sẽ bất ngờ tỉnh giấc vào một khoảng thời gian không xác định như này, mở mắt ra và không biết lí do sao bản thân lại thức giấc. Điều này rất khó chịu vì sau đó y không thể tiếp tục ngủ được nữa, hoàn toàn tỉnh táo luôn.
Hai người nằm bên cạnh vẫn say giấc, tiếng hít thở đều đặn vang lên giữa không gian yên ắng làm Giản Chiêu bình tĩnh lại. Đè xuống cảm giác bối rối trong lòng, y khẽ ngồi dậy, đeo kính, lọ mọ tìm đôi dép thỏ hồng cất dưới gầm giường rồi đeo vào, khẽ đứng lên rón rén cầm điện thoại đi vào trong bếp, bật đèn nhỏ cắm trong bếp đủ để thấy vật dụng trong phòng mà ánh sáng không quá chói.
Y rùng mình, hít sâu một hơi, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cơn bão đến rồi. Giữa không gian lặng thinh có thể lắng tai nghe tiếng gió rít dộng đùng đùng vào cửa, khí lạnh bốc lên, dù không bật điều hòa cũng cảm nhận được hơi rét chạy dọc theo sống lưng. Cửa sổ phòng này được làm bằng kính trong suốt, có thể thấy được khung cảnh bên ngoài được phác họa bằng gam màu tối, trời âm u, mưa như trút nước, trắng xóa, kèm theo là cơn bão tuyết đang ầm ào hoành hành. Tuyết trắng đọng lại trên khung cửa sổ, mặt kính bị làm mờ, không nhìn rõ được cảnh vật như thế nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-dac-biet-truong-nam-sinh/2582634/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.