Một nụ hôn nóng bỏng.
Giản Chiêu hơi nhích người qua, muốn tránh đi nhưng cả người đều bị ép dính sát vào Mặc Đình Xuyên. Gã tóm lấy cổ tay y, siết chặt không cho dãy dụa, chân trái chống lên chen vào giữa hai chân y. Môi Giản Chiêu mềm mại, bị gã ngậm lấy, vừa cắn vừa liếm. Y sợ hãi ngậm chặt miệng, giãy giụa muốn thoát ra nhưng thân hình gầy gò đành bất lực, lại bị gã vươn lưỡi vào trong khoang miệng, liếm từng nơi mềm mại. Bàn tay gã vén áo y, sờ vào làn da bên trong, vuốt ve từng thớ thịt trắng mịn. Giản Chiêu bị hôn đến không thở được, phải nghiêng đầu thở dốc, mặt đỏ phừng phừng, môi hồng ướt át. Mặc Đình Xuyên vừa kìm hai tay Giản Chiêu vừa cúi đầu gặm cắn, để lại dấu răng trên cổ. Hơi thở xâm lược của gã bao quanh lấy y, làm Giản Chiêu thấy khó thở.
"Đừng...đừng như vậy, cậu dừng lại cho tôi..."
Giản Chiêu nghiêm giọng nói, nhưng sức lực không đủ, rơi vào tai Mặc Đình Xuyên giống như đang yếu ớt vang xin. Gã cắn cắn vành tai mẫn cảm của y, khàn khàn đáp lại:
"Thầy đã khơi gợi thú tính trong người tôi rồi, không thể kìm được."
"Tôi là thầy giáo của cậu, làm vậy cậu không thấy tội lỗi sao hội phó? Đừng quên chính cậu đã nói lời đe dọa như thế với Ôn Dĩ Hoài, bây giờ lại tự mình vả mặt, không thấy đau à? " Giản Chiêu mắng.
"Lúc đó do tôi ghen ghét." Mặc Đình Xuyên trả lời "Bây giờ tôi đã hiểu cảm giác của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-dac-biet-truong-nam-sinh/2582621/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.