Nhã Thuần nhìn tên Đại ca nói:
-Bạn của tôi đến rồi đó, ông còn không thả tôi ra.Thật muốn chết mà.
-Vậy sao? Vậy thì thử coi bạn cô làm gì được tôi.
Hắn ném Nhã Thuần lên bàn, đưa tay, cởi từng chiếc cúc áo của Nhã Thuần, động tác thật chậm như muốn giày vò, tra tấn tinh thần Nhã Thuần một cách từ từ.
Không để tâm đến bàn tay đo bẩn của gã đang tác quái trên thân thể của mình, Nhã Thuần nhìn chầm chầm khẩu súng bên hong gã, cô đang đợi thời cơ gã phân tâm, cô muốn đồng quy vu tận với gã, dù chết cô cũng muốn gã lót đường cho mình. Cùng lắm thì cá chết lưới rách thôi.
Có sao đâu một lần cũng vậy, hai lần cũng thế, dù sao thì cô cũng mất rồi. Nhưng không hiểu sao lúc này cô lại bất chợt nhớ đến gương mặt đáng ghét của Nam Cung Hạo Thiên vô cùng, cô thà bị Nam Cung Hạo Thiên cưỡng đoạt, còn hơn bị tên cầm thú này dày vò.
-Bỏ cái tay bẩn thỉu của mày ra khỏi người cô ấy ngay.
Triều Hi, là giọng của Triều Hi, Nhã Thuần đưa mắt nhìn ra cửa xe. Cô thấy Triều Hi đang chĩa súng vào gã Đại ca, Nhã Thuần vui mừng đến bật khóc.
Tên đại ca với lấy cái áo khoác trên ghế, phủ lên trên người Nhã Thuần, nhếch khóe môi lên nói:
-Đúng là lũ ăn hại, chỉ là một đám nhóc mà cũng lo không xong. Xem ra tao đem chúng bây đi uy cẩu hết là được rồi.
Vừa dứt lời, hắn xoay người, chế trụ cánh tay của Triệu Hi, thủ pháp nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-ba-dao-anh-la-cua-em/557905/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.