Tiếng “reng reng…”vẫn kêu hoài như không có dấu hiệu dừng, ngoài trời cơn mưa vẫn tầm tã, bóng đèn ngũ mờ ảo, ánh trăng và gió làm những bóng cây thoát ẩn, thoát hiện, đang lúc Nhã Thuần định thét lên.Thì một giọng nói trầm thấp, không có độ ấm vang lên:
- Tại sao tôi nhấn chuông nãy giờ mà còn chưa thấy bóng dáng cô nữa hả? Lý Nhã Thuần cô hay lắm. Tôi cho cô 3 phút, nếu 3 phút không thấy cô trình diện thì đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.
Nhã Thuần hóa đá, đây là giọng của ai, cô thừa sức để biết. Hắn, Nam Cung Hạo Thiên. Kẻ mà cho dù có hóa thành tro cô cũng nhận ra.
Chắc chắn khi đi học hắn đã không được dạy cho hắn phép lịch sự tối thiểu: “Không nên làm phiền giấc ngũ của người khác, đó là hành vi bất lịch sự”. Trong lòng Nhã thuần thầm rủa hắn 180 biến.
Nhưng vẫn bước qua phòng Nam Cung Hạo Thiên.
Hạo Thiên vừa mới định sẽ giáo huấn cho Nhã Thuần một trận. Nhưng khi nhìn thấy dáng vẽ không giống ai của cô thì chỉ khiến anh phá lên cười. Quần áo sốc xếch, đôi mắt vô thần như còn mơ ngũ, dáng đi siêu vẹo, đầu tóc rối tung.
Nhã Thuần tức giận rống:
- Anh đánh thức tôi giờ này, là để nhìn anh cười à? Thật ngớ ngẫn. Còn cái tiếng chuông quỷ quái kia, anh lắp vào lúc nào sao không nói với tôi, anh có biết tôi suýt nữa, tôi bị hù chết vì nó sao. Anh vô lý vừa thôi chứ, nếu không ngũ thì kệ anh nhưng tôi muốn ngũ.
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-ba-dao-anh-la-cua-em/557848/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.