Phim điện ảnh kết thúc, Lý Tinh Ngải và Thiệu Hoa Khiêm tay trong tay đi ra ngoài phòng chiếu phim. Khuôn mặt Thiệu Hoa Khiêm tái nhợt, bước chân có chút yếu đuối lung la lung lay, nếu không phải tay bị Lý Tinh Ngải dắt, sợ rằng sẽ giống quỷ hồn du đãng ở trung tâm thương mại, cho đến khi thần trí tỉnh táo mới thôi.
Lý Tinh Ngải để cho anh ngồi lên ghế ngồi bố trí bên ngoài phòng chiếu phim, kín đáo đưa cola trong tay cho anh, anh thuận thế uống vài ngụm ổn định thần.
"Ánh mắt kia của em là gì vậy?" Thật vất vả ổn định tinh thần, Thiệu Hoa Khiêm nhìn về phía Lý Tinh Ngải bên cạnh, tức giận liếc cô một cái. Trong quá khứ chỉ Lý Tinh Ngải chịu hành động xem thường này, không nghĩ tới hôm nay phong thủy luân chuyển, đổi lại anh lộ ra ánh mắt cam chịu này.
"Không có, cũng chỉ nhìn anh mà thôi."
"Hừ!" Thiệu Hoa Khiêm nuốt nuốt miệng, uống sạch cola, không để ý bây giờ là mùa đông, mở miệng ly ra, rót mấy viên đá còn sót lại vào trong miệng, cắn rắc rắc nuốt nuốt nước đá giải buồn.
"Đừng khó chịu..., dù sao cũng không ai cười, ha. . . . . ." Mới nói liền phá ra cười.
"Anh cho phép em cười hết lại an ủi anh, nếu không trái tim vỡ vụn của người đàn ông như anh lại bị em thương tổn, sợ rằng chỉ còn dư lại tro bụi, ngay cả mẩu vụn cũng không còn." Ai.
Nghe vậy, Lý Tinh Ngải như nhận được đại xá, vội vàng dùng đôi tay che môi, phát ra tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-ac-ma/1542747/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.