Em yên tâm đi, anh nói sẽ giữ lời. Chỉ sợ người đó là em thôi, bây giờ em vào trong nói chuyện với anh ta đi, nhớ là phải dứt khoát, nếu không thì đừng trách anh sao vô tình.
Vào đó thì phải nói sao với hắn đây, liệu hắn có chấp nhận chuyện này không? Nhưng như thế nào thì nó phải kết thúc với hắn vì nếu không thì một lần nữa ông, bác quản gia và 2 bác. Nó thực sự quá mệt mõi với chuyện này lẳm rồi. Thấy nó bước vào, hắn chạy đến bên nó, ôm thật chặt như sợ nó sẽ biến mất.
-Nhóc sao rồi, nó có làm gì nhóc không.
Nó không nói gì mà lặng lẽ khóc, khóc cho chuyện tình của mình. Khi nó đề nghị quen với hắn thì nghĩ có thể quên được cậu nhưng nào ngờ hắn lại quan tâm nó quá mức, khiến tình cảm nảy sinh lúc nào nó củng không biết.
-Em xin lỗi…em không thế tiếp tục với anh được nữa…anh hãy hiểu cho em…em không thể để những người mình yêu thương bị tổn hại vì mình được. Xin anh hiểu cho em…
Nó nói xong thì vội buông hắn ra, nó cố gắng chạy thật nhanh ra ngoài để không muốn nhìn thây khuôn mặt đó. Nó sợ nếu như lâu quá thì nó sẽ quay lại với hắn, nhìn thấy hắn đau đớn nó có tốt hơn đâu. ” Em xin lỗi anh nhiều lắm. Tất cả là lỗi do em, vì em mà anh mới đau khổ. Giá như em đừng ích kỉ thì anh sẽ không như vậy.
Nếu có kiếp sau thì em sẽ ở bên anh…mà có kiếp sau chúng ta đừng gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-18-tuoi/558255/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.