Ông tui…đang…đang ở bệnh viện…tui phải về trên đó…
-Hay để Hiếu chở Thiên về nhà nha?
-Nhưng mà Hiếu đang học mà.
-Không sao đâu.
Nếu bây giờ mà lái xa chắc nó không còn tâm trí nào nữa, nên nó gất đầu.
-Ừ…
Trên đường đi nó luôn cầu nguyện, nó bây giờ như ngồi trên đống lửa, phập phồng, lo lắng.
Con xin ông trời cho ông con đừng xảy ra chuyện gỉ nữa? Con đã mất quá nhiều thứ rồi, bây giờ ông là người thân duy nhất của con. Con cầu xin ông đó!!.
-Hay là chở tui ra bến xe luôn đi.
Thế là cậu ta chở nó ra bến xe. Suốt mấy tiếng ngồi trên xe mà lòng nó nôn nao, lo sợ. Hizz, nếu ông mà có mệnh hệ nào thì nó không biết phải làm gì. Tới bệnh viện, nó chạy lên phòng cấp cứu. Chạy đến nó thấy quản gia và trợ lí của ông đang đứng ở ngoài.
-Thế nào rồi? Ông cháu thế nào rồi bác?
Nói hối hả hỏi.
-Ông chủ vẫn còn ở trong đó. Chưa biết tình hình ra sao nữa?
Bác quản gia trả lời nó mà gương mặt buồn bã.
-Sao ông cháu lại phải nhập viện. Trước đây, sức khỏe ông cháu rất tốt mà?
Trợ lí của ông nó lên tiêng
-Vì công ty lúc này đang gặp khó khăn, có thể sẽ phá sản. Vì quá đau buồn mà giám đốc nên sinh bệnh.
-Không thể nào? Công ty trước giờ đều rất tốt sao lại có thế phá sản được.
Nó hét lên. Nó thực sự không tin, vì công ty đang trên đà phát triển thì sao lại có thể phá sản được.
-Các hợp đồng đều bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-18-tuoi/558247/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.