Tui chọc hắn.
-Chứ không phải gặp anh trong mơ nên mới ngủ ngon vậy hả?
-Thui đi cha nội. Mới sáng tới đây chi sớm vậy?
Tui chuyển đề tài chứ nói topic này với hăn chắc tới Tết Công-gô quá.
-Thì chở nhóc đi ăn sáng. Lên xe đi, anh đòi lắm ùi nè.
Hắn đưa cái mặt ngây thơ ra, nhìn đáng yêu ghê á. Ăn sáng xong tui kiêu hắn chở tui tới chợ. Hắn tò mò nhưng cũng chở tui đi. Vào chợ tui mua thức ăn ùi bảo hắn go to home. Hắn không chịu, nhưng vẫn chở về nhà.
-Anh ở đây chi vậy? Sao còn chưa về?
Tui không muốn hắn ở lại vì nếu cậu ta vê thấy thì mọi chuyện sẽ tồi tệ hơn.
-Anh ở đây chơi xíu không được hả? Nhóc trả ơn với anh như vậy hả?
Hắn làm bộ mặt hờn dỗi.
-Thui anh về đi, có gì khi khác tui đền cho.
Tui năn nĩ hắn vì cậu ta cũng gần về rồi.
-Nhớ nha. Thôi anh về á.
Rùi hắn ra về nhưng không quên “hôn” tạm biệt, haiz mệt ghê. Hizz không biết “hôn” nhiều như vậy mặt có bí xị không nữa. Tui vào bếp nấu cơm, đến trưa thì Hiếu về.
-Hiếu lên thay đồ ùi xuống ăn cơm.
-Ừ, chờ Hiếu tí, mà như vậy làm phiền Thiên quá.
-Có gì đâu mà phiền lên thay đồ nhanh yk, Thiên đói bụng lắm ùi nè.
Bữa ăn, tui thấy sắc mặt cậu ta đã tươi hơn nhiều, cười nói suốt.vậy thì tui đỡ ái ngại, cứ tưởng cậu ta sẽ im lặng không thèm nói chuyện với tui không ngờ cậu ta lại là người hiểu chuyện như thế.
-Chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-18-tuoi/558243/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.