Ừ, vậy cũng được.
Bác gái đáp lại.
-Dạ con chào bác.
Hắn lễ phép thưa bác gái.
-Chào con, con là…
Bác gái nhìn hắn với ánh mắt tò mò.
-Dạ con là… là bạn của Thiên ạ.
Hú hồn cứ tưởng hắn lại nói bậy nữa chứ.
-Dạ, thưa bác con đi chơi ạ.
Tui liền kéo hắn đi gấp nếu không 1 hồi hắn nói bậy thì khổ.
-Ừm, đi chơi vui vẻ nha con.
Bác mĩm cười nói với tui.
-Dạ, thưa bác con đi.
Hắn cũng chào bác.
-Ừm.
Sau đó hắn chở tui tới quán cafe. Quán này lúc này vắng khách. Hắn chọn 1 chỗ ngồi khá kín vì chỗ đó có nhiều cây cảnh xung quanh nên ít ai để ý tới.
-Ủa, đó không phải là ba má “dzợ” hả?
-Không phải, họ là người quen thôi. Tuy vậy nhưng họ rất tốt với tui.
-Mà ba má “dzợ” đâu?
Tui lặng im 1 lúc rồi sau đó trả lời hắn với giọng chùm xuống.
-Ba má tui mất lâu rùi.
-Hiếu xin lỗi. Xin lỗi vì đã gợi lại chuyện buồn của Thiên.
Dường như lúc này hắn không còn cà rỡn nữa. Tui thấy mặt hắn củng buồn.
-Thui không có gì, chuyện đó lâu rồi. Cách nay hơn 10 năm rùi. Nên bây giờ tui củng không nhớ được hình ảnh của họ nữa( Có thể mọi người nói sao quá vô tâm nhưng thực sự thì 1 thằng nhóc mới 5 tuổi thì làm sao mà có thể nhớ được hình ảnh của ba mẹ mình với lại cũng lâu rùi 13 năm chứ ít gì).Mà bây giờ tui tốt rùi, không sao đâu. Ông tui rất thương tui với lại tui củng có 2 bác nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-18-tuoi/558238/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.