Trong Lung Nguyệt Các, bên cạnh chiếc giường được chạm trỗ bằng gỗ, một nam tử trẻ tuổi, thân mặc trường bào đen, mái tóc dài được buộc đơn giản bằng sợi tơ màu thủy lam, ngũ quan thanh tú, trong tay hắn đang cầm một sợi tơ hồng đang quấn vào cổ tay trắng nõn của vị nữ tử đang nằm trên giường.
”Vân Phi, nàng ấy sao rồi?” Sở Lăng Yên dò hỏi.
”Yên tâm đi, không chết đâu!” Bạch Vân Phi rút sợi tơ hồng về, thong thả ung dung nói, “May mắn là ngươi đã đem nội lực đẩy vào cơ thể nàng, độc được ép ra, nếu không nàng sớm đã mất mạng rồi.”
”Nhưng khi nào nàng mới có thể tỉnh lại?” Sở Lăng Yên thở phào nhẹ nhõm, nhưng hai hàng lông mày vẫn cong chặt lại, trên mặt hiện lên nét đau lòng mất mát.
”Ta đã châm cứu cho nàng rồi, một canh giờ sau nàng ấy sẽ tỉnh lại.” Bạch Vân Phi nhíu mày đánh giá Sở Lăng Yên, dùng giọng nói kinh ngạc cùng trêu chọc nói, “Ta chưa từng nhìn thấy ngươi đối với nữ tử khẩn trương như vậy nha, đã vậy còn triệu hồi ta về đây.”
Sở Lăng Yên không để ý đến, nhíu nhíu mày, giả vờ nói sang chuyện khác, giọng nói lắp bắp, trên mặt dường như còn mang theo một mảng đỏ ửng, “Vân Phi, nếu như… ta nói là nếu như, nếu như ngươi thích một người, mà người đó lại không thích ngươi, vậy nên làm như thế nào?”
”Có ý gì?” Bạch Vân Phi đang suy tư không biết nên kê đơn thuốc gì, lời nói vừa dứt, thoáng cái hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/1962976/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.