Bộ Phi Ngữ trong lòng không yên đi về Lung Nguyệt Các, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, liếc mắt nhìn thấy Hoa Mộng Dao đang gục đầu xuống bàn ngủ thiếp đi, nàng khẽ lắc đầu bất đắc dĩ, đi đến cạnh bên, cầm lấy áo choàng, dè dặt giúp nàng đắp lên.
”Chủ tử, người đã về rồi!“. Hoa Mộng Dao nghe thấy động tĩnh, liền ngẩng đầu nhìn đến, hai tròng mắt linh động lộ vẻ mừng rỡ.
”Tại sao lại không về phòng ngủ? Ngươi như vậy sẽ dễ bị cảm lạnh.” Bộ Phi Ngữ nhẹ nhàng cười một tiếng, trong lòng cảm thấy ấm áp, nàng biết Hoa Mộng Dao ở đây là vì đợi nàng.
”Chủ tử, người không sao chớ?” Hoa Mộng Dao lo lắng đứng dậy, tinh tế quan sát Bộ Phi Ngữ, không tha bất kỳ điểm nào trên vẻ mặt của nàng.
”Ta có thể xảy ra chuyện gì sao?” Bộ Phi Ngữ mặt không cho là đúng cười cười.
”Chử tử, người đừng nghĩ rằng mỗi ngày ta đều tùy tiện, không để ý đến người, kỳ thật ta nhìn thấy rất rõ a, người không phải đã thật sự thích Tuyên vương rồi sao?” Hoa Mộng Dao đầu mày hơi nhíu lại, trên mặt còn mang vẻ nghiêm túc, “Người cần phải nhớ rõ chuyện của Tiêu Tử Mạc ba năm về trước a, nàng ấy bởi vì yêu người trong hoàng thất mà đã bị cung chủ phế bỏ võ công, trục xuất khỏi Ám cung, trọn đời cũng không trở về được, bây giờ chúng ta còn trưa rõ tung tích của nàng ấy nữa a.”
Bộ Phi Ngữ trầm mặc, nàng đương nhiên sẽ không quên, nàng còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/1962968/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.