Cuộc sống xanh xanh trắng trắng liên tục trải qua, mỗi ngày Sở Lăng Yên đều đến Lung Nguyệt Các ngồi một lát, ngẫu nhiên đùa giỡn, trêu chọc nàng, hoặc nói lời bỡn cợt, chọc đến Bộ Phi Ngữ tức đến phải mang hắn đuổi đi, mà Sở Lăng Yên cũng thật chịu khó, cửa chính đã khóa lại, hắn cũng leo tường vào, khiến Bộ Phi Ngữ cũng lười đuổi hắn, liền dứt khoát không để tâm đến nữa, coi như hắn đã tàng hình, chỉ chuyên tâm đến chuyện của nàng.
Một ngày kia, thật khó có được ngày thanh tĩnh, Sở Lăng Yên cũng chưa có tới Lung Nguyệt Các để chọc cho Bộ Phi Ngữ phiền lòng, sau khi Bộ Phi Ngữ dùng qua bữa tối xong, liền ở trên giường lật xem y thuật, Hoa Mộng Dao cũng ở cạnh bên, nàng ngồi ở cạnh cửa sổ xa xa, đưa tay chống đầu, tựa bên cửa sổ, ngửa đầu nhìn lên bầu trời đêm, nhìn những vì sao lập lòe đến phát chán, chợt bên ngoài cửa sổ có một bóng đen thoát ẩn thoát hiện, nàng liền lập tức xoay người nhảy ra ngoài.
“Ai đó!” Nàng cảnh giác nhìn xem bốn phía, lạnh giọng hô to, “Mau ra đây!”
Chỉ nghe thấy vèo một tiếng, một cái phi tiêu hướng về phía nàng mà bắn tới, nàng duỗi hai ngón tay, dùng sức đón lấy, tiếp nhận phi tiêu, đã thấy trên tiêu có một tấm giấy, nàng hơi nhíu mi dưới, nghi ngờ đi trở vào bên trong phòng.
Bộ Phi Ngữ thả sách thuốc trong tay ra, ngẩng đầu dò hỏi, “Có chuyện gì sao?”
“Chủ tử, ta phát hiện một tờ giấy.” Hoa Mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/1962948/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.