Trong phòng, cả căn phòng đầy mùi thuốc phiêu đãng, xen lẫn một chút mùi máu tươi, mấy tên nha hoàn bưng một chậu, lại một chậu nước đầy máu, không ngừng chạy ra chạy vào, những tấm vải mang đầy máu tươi rơi vãi trên đất, trên giường gỗ chạm trổ hoa văn, có một nữ tử đang hấp hối, mắt vẫn nhắm chặt, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy trắng, tựa như một con bướm đang mất dần đi sự sống.
Bạch Vân Phi thần sắc ngưng trọng, rút sợi tơ màu đỏ trên tay về, giọng nói mang theo vẻ bối rối, “Là nát tâm chưởng, vốn nàng đã bị phong hàn, hơn nữa ngoại thương lại nặng đến như vậy...”
”Đủ rồi!” Sở Lăng Yên khuôn mặt âm trầm, ngắt lời nói, “Ta không muốn nghe những lời nói nhảm!” Mỗi câu nói của Bạch Vân Phi, giống như là con dao cắt thẳng vào tim hắn, mang theo trái tim đau đớn, tan dạ nát lòng, hắn lạnh lùng nói, “Ngươi cứ nói thẳng, bây giờ nên làm như thế nào đi!”
”Trước hết, ta sẽ mở chút ít thuốc, bảo vệ tâm mạch cho nàng, sau đó, quay trở về Bạch Vân Dược, lấy huyết linh chi.” Bạch Vân Phi nhíu mày hồi đáp.
”Huyết linh chi, ta sẽ phái người đi lấy dùm ngươi, ngươi ở lại chiếu cố cho nàng.” Sở Lăng Yên giọng nói chân thật đáng tin nói.
”Như vậy cũng được, ta đi lấy thuốc.” Bạch Vân Phi lắc đầu thở dài, vác lên túi thuốc, vội vã đi ra ngoài.
Trong phòng yên tĩnh, ngoại trừ tiếng hít thở như có như không của nữ tử, còn lại cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/1962928/quyen-1-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.