Bầu trời u ám, trước mắt là một mảnh mờ tối, những tia chớp như điện xẹt xé rách từng tầng mây đen dày đặc, phá vỡ toàn bộ bầu trời u ám. Tiếng sấm nối tiếp theo nhau nổ đì đùng, từ trên trời giáng xuống một trận mưa to điên cuồng, bầu trời đen kịt phảng phất như thể vào bất cứ lúc nào cũng có thể băng lạnh mà sụp đổ, trời đất trắng xóa một mảnh, tất cả cảnh vật đều bị mưa rào, gió giật bao vây cả một vùng, thật khiến cho người ta cũng không rõ trong lòng là buồn hay vui, là thu hay là xuân.
Bởi vì cơn mưa xối xả này mà khung cảnh như được che phủ bởi một lớp màng mờ ảo. Xa xa, một tử y nam tử lẳng lặng đứng lặng im trong gió. Trời mưa như hàng ngàn hàng vạn mũi tên nhọn bay múa đầy trời, nhanh chóng bắn về phía hắn, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, chỉ đứng tại nơi đó, dường như nỗi bi thương nồng đậm đã bao phủ chặt chẽ xung quanh hắn, trong cơn mưa to tầm tã này, bóng lưng ấy vô cùng cô đơn và hiu quạnh, toát ra vẻ trầm trọng nặng nề, phảng phất như thể trên thế gian này chỉ còn lại một mình hắn.
Không biết đã qua bao nhiêu thời gian, lúc này, thân hình của tử y nam tử mới chợt run run, tay nắm chặt thân kiếm, im lặng bay lên, mang theo khí thế mạnh mẽ chém vào màng mưa nặng nề trước mắt, thân kiếm quét qua, nước mưa bay tung tóe, một mảnh mờ ảo. Cho đến khi mành mưa lách tách khép, trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/1962917/quyen-1-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.