Sương mù bao phủ màn đêm, trên đỉnh núi Lạc Nhật, vầng trăng sáng từ đằng sau núi chậm rãi dâng lên, xuyên qua khe hở của đám mấy trút xuống từng dòng ánh sáng. Từng mảnh mây trắng nối tiếp nhau, tựa như là một sợi dây lưng, đem cả bầu trời trong vắt chia thành hai nửa. Mây trắng qua đi, từ từ biến mất ở nơi chân trời xa xa.
Thiên Ảnh Các được đặt trên đỉnh núi Lạc Nhật, trong đình viện, một nữ tử váy trắng tay cầm kiếm, không một tiếng động nhảy lên, tay lướt nhẹ nhàng, chuyển động chuôi kiếm, bảo kiếm trong tay tạo thành một vòng lưu quang chầm chậm trải ra thành một vòng to. Dần dần, kiếm càng chuyển càng nhanh, quét ra một trận kiếm thế lạnh buốt đến thấu xương, từ xa nhìn lại, chỉ cảm thấy từng đạo ánh sáng cùng không trung hòa lẫn giao thoa, dây dưa không dứt.
“Phi Ngữ.” Một nam tử áo đen chắp tay đi đến, dung nhan tuấn dật mang theo một nụ cười nhàn nhạt tươi mát.
“Sư huynh?” Bộ Phi Ngữ nghiêng đầu nhìn lại, thân thể nhẹ nhàng chuyển một cái, phi thân nhảy xuống, đem bảo kiếm lưu quang trong tay đặt vào trong vỏ kiếm, trực tiếp đi về hướng của Hàn Nhược Thủy, gió đêm dịu dàng thổi, làm cho ba nghìn tóc đen của nàng cũng tung bay phất phới.
“Hôm nay đừng luyện kiếm nữa, ta dẫn muội đi đến chỗ này.” Hàn Nhược Thủy cười thần bí nói.
“Đi đâu vậy?” Bộ Phi Ngữ nghi ngờ hỏi.
“Đêm nay Già đều mở hội đèn lồng, ta dẫn muội đi ngắm đèn hoa.” Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/1962897/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.