Đêm đã khuya, bầu trời đầy sao, tựa như lưu sa nhỏ trải thành dải ngân hà nằm nghiêng trên bầu trời xanh kia, trăng xuyên thấu qua áng mây nhẹ trút xuống ánh sáng mờ ảo, tiếng ve kêu ngắn ngủi vang vọng trong sơn cốc, một trận mùi thuốc nồng nặc tràn ngập trong màn đêm đen.
Mọi âm thanh đều tịch mịch, một thân áo đen lẳng lặng nhảy vào Bạch Vân Dược trang, lụa đen che mặt, tóc đen được buộc lên, tay cầm bảo kiếm lưu quang, linh xảo di chuyển trong đình viện, vòng qua lầu các, đi vào cửa phòng mật thất, nàng cảnh giác nhình xung quanh bốn phía một chút, phát hiện không có ai, liền an tâm mà đi thẳng vào.
Trong mật thất một mảnh đen nhánh, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ mà bắn vào, nhưng lờ mờ cũng có thể nhìn thấy trên cây gỗ xa xa kia có một nam tử đầu tóc rối bù, toàn thân đều có vết thương, xem ra, hẳn là hắn đã nghiệm qua khổ hình tra khảo nghiêm khắc đây.
Bộ Phi Ngữ từ từ đến gần người nọ, cẩn thận đánh giá người trên cọc gỗ, thình lình phát hiện trên mặt người nọ còn có một vết sẹo đáng sợ do đao để lại, trong lòng nàng cả kinh, dừng bước, “Là hắn!”
“Ngươi là ai?” Nghe thấy động tĩnh, nam tử trên cọc gỗ suy yếu mở miệng hỏi.
“Có người ra tiền mua lấy mạng ngươi!” Bộ Phi Ngữ lạnh lùng đáp, đôi mắt xinh đẹp, trong trẻo nhưng lạnh lùng xẹt qua tia sát ý, nàng không bao giờ quên, người trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/1962889/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.