Màn đêm buông xuống, âm thanh im ắng không một tiếng động.
Trên lầu các Lâm Giang, một bóng dáng màu đen đang đứng dựa vào thành lan can, mái tóc đen dài được buộc lên, khăn lụa đen che kín cả mặt, gió đêm từ từ thổi bay vài sợi tóc trên trán nàng, nhưng cũng không cách nào thổi tan đi nỗi phiền muộn trong lòng của nàng.
Bộ Phi Ngữ lẳng lặng nhìn qua dòng nước sông đang chảy róc rách, một bộ dáng lo lắng, tràn đầy nỗi tâm sự, trong mật thất của Bạch Vân Dược trang vì sao lại giam giữ người của thái tử kia chứ, và vì sao sương khói mưa lại đột nhiên xuất hiện thế kia, bất đắc dĩ, nàng buộc phải tung kim châm ra, tất nhiên thân phận nàng cũng đã bại lộ rồi, nếu như để chuyện này tiết lộ ra bên ngoài, chắc chắn sẽ dấy lên một trận phong ba bão táp trong chốn giang hồ, sẽ mang đến cho nàng rất nhiều điều phiền toái mà nàng không thể lường trước được.
“Lạc Ảnh các chủ.” Một âm thanh của nam tử từ phía sau người vang lên.
Bộ Phi Ngữ thu hồi suy nghĩ, xoay người nhìn sang, đứng ở trước mặt chính là nam tử áo đen che mặt, mà ba ngày trước nàng đã nhìn thấy.
“Người đã giết rồi?” Nam tử áo đen mở miệng hỏi.
“Chưa được.” Bộ Phi Ngữ trả lời ngắn gọn.
“Sao?” Nam tử áo đen có chút kinh ngạc, “Lạc Ảnh các chủ cũng có lúc phải thất thủ?”
Bộ Phi Ngữ cười lạnh một tiếng, nói lời châm chọc, “Không ngờ tới, thiên tàn môn chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/1962885/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.