Giường gỗ chạm trỗ hoa văn, màn sa trân châu, bình phong phỉ thúy, đàn cổ dây cung…
Cảnh trí quen thuộc lần lượt đập vào trong mắt của Bộ Phi Ngữ, nàng mơ mơ màng màng mở mắt ra, đỡ lấy mép giường mà ngồi dậy, trong đầu vẫn cảm thấy choáng váng và hỗn loạn, lấy tay vuốt nhẹ huyệt thái dương, cảm giác khá hơn một chút, nhưng toàn thân vẫn không có lực, đành miễn cưỡng dựa vào đầu giường, trong lúc lơ đãng ngẩng đầu nhìn lên, lại phát hiện có một vị nam tử vẫn ngồi yên ở nơi đối diện, một bộ y phục màu tím, trên khuôn mặt tuấn mỹ thoáng ánh lên nét tươi cười ưu nhã và hấp dẫn.
“Vô lại!” Bộ Phi Ngữ nghiêm mặt, nho nhỏ nói thầm, nàng không ngờ Sở Lăng Yên lại dùng loại thủ đoạn hạ lưu, bỏ thuốc mê vào ly trà để mang nàng về, trong lòng tựa như có một loại cảm giác muốn phát tiết nhưng lại không thể nổi giận, giờ phút này, nàng càng không muốn ở lại nơi chốn này thêm một phút nào nữa, trực tiếp xoay người, bước xuống giường, đi ra ngoài cửa.
“Phu nhân, xin dừng bước!” Bốn bóng đen từ trong viện bay xuống, đồng loạt đứng chắn trước mặt Bộ Phi Ngữ.
Bộ Phi Ngữ đang nổi nóng, thậm chí còn không thèm chú ý đến cách xưng hô của bốn người nam tử, dừng bước lại, lạnh giọng quát, “Tránh ra!”
Bốn gã nam tử áo đen vẫn không chịu động đậy, vẫn đứng im tại cửa, Bộ Phi Ngữ có chút không nhịn nổi nữa, bèn nắm lấy miếng kim châm trong tay, chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/1962881/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.