Màn đêm buông xuống, một vòng trăng sáng cực đại chậm rãi treo lên giữa trời, xuyên thấu qua lớp mây bụi, ánh trăng nhu hòa tỏa ra một vòng ánh sáng tản mát.
Trong ngự hoa viên, hoàng đế Sở Ngự Phong của già quốc ngồi ở trên thềm đá cao cao, một thân long bào kim mãng, đầu đội kim quan bó phát, hai tấn tóc khẽ trắng bệch, dung nhan điêu khắc kiên nghị, mày kiếm anh tuấn dưới đôi mắt không giận nhưng tự uy.
Hai bên uốn lượn là chỗ an tọa, vương công đại thần dựa theo phẩm cấp quan chức theo thứ tự mà an vị, trên bàn bày đặt các loại nước trái cây và điểm tâm, quỳnh tương ngọc dịch. (là loại rượu thượng hạng, người xưa đặt tên nghe cao cấp thượng hạng thôi đó mà)
Ở chính giữa ngự hoa viên là cảnh ca múa mừng thái bình, ống tay áo bồng bềnh, chuông khánh đánh vang, tiếng nhạc du dương. Khúc nhạc dừng, điệu múa kết thúc, vũ nữ rối rít lui ra, chỉ để lại một mảnh thảm đỏ ở giữa khu đất trống.
Một nam tử vận y phục hoàng kim đi đến giữa thảm đỏ, tay hắn nâng hộp gấm, quỳ một chân trên đất, “Nhi thần cung chúc phụ hoàng, phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn, đêm nay đặc biệt dâng lên một quả dạ minh châu nam hải kính tặng phụ hoàng.” Hắn nhẹ nhàng mở hộp gấm ra, một viên dạ minh châu cực đại, trong màn đêm phát sáng lưu quang, ánh sáng tỏa ra tứ phía, rất đẹp mắt.
”Hảo, thái tử quả nhiên hiếu thuận hiểu lẽ, ban thưởng.”Sở Ngự Phong vẻ mặt tươi cười, tán dương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/145326/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.