(Ôi!nam chính xuất hiện rồi a:guitar2::guitar2:)
Ánh mặt trời chiều đã ngã về tây, ánh nắng hoa mỹ thiêu đốt đỏ cả một vùng trời.
Phía trước con suối, có người nam tử một mình ngồi trong đình viện, ánh mặt trời ôn nhu hắt vào, chiếu thẳng đến người vị nam tử ấy. Thân thể kia được bao phủ bởi một màu vàng nhàn nhạt chói lọi, bào phục màu tím rộng thùng thình rủ xuống tự nhiên trên đất, một cổ hơi thở văn nhã thanh quý từ trên người của vị nam tử ấy phát ra, trông giống như một bức danh họa tuyệt thế.
Tay hắn đang chấp lấy một viên cờ đen, hai tròng mắt nhìn chăm chú vào ván cờ phía trước, toàn bộ tinh thần đều tập trung vào đó, lông mày kẽ nhăn lại, tựa hồ viên cờ đen kia đã đến hồi kết thúc.
”Ngày đại hỉ còn có thể nhàn hạ thoải mái như thế, trên đời này chỉ sợ có một mình Tuyên Vương Sở Lăng Yên, ha ha…” Vọng theo một tràng tiếng cười trong sáng, một nam tử áo trắng đang chắp tay đi đến phía trước con suối đình, tóc đen như đàn, con ngươi đen mê người, khóe miệng cong lên một nụ cười đẹp mắt, hắn giơ tay nhấc chân liền hiển thị rõ ràng một khí độ ôn tồn tao nhã.
”Đoàn Tướng quân, vì sao lại đến đây?” Sở Lăng Yên cũng không ngẩng đầu nhìn hắn, hai tròng mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào ván cờ trước mặt, đem viên cờ trong tay chậm rãi đặt xuống một điểm trên bàn cờ.
”Hiển nhiên là đến chúc phúc.” Đoạn Cẩm Phong cười nói, đảo mắt đã đi tới phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/145317/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.