“Tiểu thư, đồ đã được đưa đến“. Diệp Linh Lung dè dặt đẩy cửa đi vào.
”Vậy là tốt rồi“. Mộc Yên Nhiên khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng hai đầu lông mày vẫn như cũ mang theo một tia ngưng trọng, nàng như là mất hồn mất vía ngồi bên cạnh bàn, sững sờ ngơ ngác nhìn sàn nhà.
Lúc này bầu trời bên ngoài đã hoàn toàn đen kịt, trong phòng chỉ còn có ánh nến nhẹ nhàng lắc lư, không khí yên tĩnh khiến người khác cảm thấy ngột ngạt.
Diệp Linh Lung đứng một bên kìm nén hồi lâu, vẫn không nhịn được mà hỏi, “Tiểu thư, người làm sao quen biết người ở Nhiễu Hương Các a?“.
Mộc Yên Nhiên phục hồi tinh thần, khuôn mặt lộ vẻ khó xử, mày nhíu lại nhăn, cuối cùng thở dài, “Ta đáp ứng ngươi kể ngươi nghe, nhưng ngươi không được đem chuyện này nói cho ai khác biết, bất luận là kẻ nào cũng vậy.”
Diệp Linh Lung vừa nghe, lòng liền đánh trống, dù sao Nhiễu Hương Các kia cũng không phải là chỗ đứng đắn gì, “Tiểu thư, người tâm tư đơn thuần, không nên để người khác lừa a!”
Mộc Yên Nhiên im lặng không lên tiếng, chỉ là cúi đầu, quấn lấy khăn thêu trong tay mình, Diệp Linh Lung cũng không còn cách nào khác, ánh mắt đặt ở phía điểm tâm trên bàn, khuyên nhủ, “Tiểu thư, người cái gì cũng chưa có ăn, những thứ điểm tâm này là ta cố ý bảo phòng bếp chuẩn bị cho tiểu thư, người hảo hảo ăn một chút đi.”
”Ta ăn không vô …” Mộc Yên Nhiên lắc đầu, đem những món điểm tâm trước mắt đẩy trở về, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-ga-tron-phi/145315/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.