“Anh…anh hỏi thế là có ý gì?” – Yui tim đập thình thịch, mặt chảy mồ hôi hột, trong người nôn nao khó tả. Cô thật sự lo lắng về biểu cảm của anh lúc này.
Shukasa nghiêm túc. Lông mày nhíu lại, đẩy xuống; ánh mắt sắc sảo đầy nghi ngờ cùng với khoé môi hơi hạ, chẳng mảy may cười đùa. Càng lúc, anh càng lấn áp tinh thần giấu kín mọi chuyện trong lòng cô.
“Ý? Đơn giản, tôi muốn hỏi thực chất cô là ai? Miyamoto Rei hay Satake Yui? Hay cả hai đều chỉ lả cái vỏ bọc cho vô số lý lịch giả của cô?” – Anh nhướn mày, miệng nhếch mép hỏi, trong đó có ẩn chứa bao cảm xúc, thắc mắc có, ngạc nhiên có, khinh thường có,… nói đơn giản rằng câu hỏi của anh là cả một nỗi lo lắng trong lòng cô lúc bấy giờ.
“Sata… à không… tôi là Miyamoto Rei…Anh đừng hỏi ngớ ngẩn như thế chứ!” – Yui ấp úng, mặt giả lơ.
“Cô vừa định nói Satake đúng không? Càng nói cô chỉ càng làm tôi hướng mọi nghi vấn lên đầu cô thôi!” – Shukasa tiến tới, dí sát mặt vào cô, khuôn mặt nghiêm túc mỗi lúc một lấn áp tinh thần cô. Đã có lúc, Yui còn định nói ra sự thật kia mà…
“Tôi là Miyamoto Rei, anh đừng thắc mắc nữa! Vừa rồi là tôi bị anh gây sức ép nên hơi nhầm lẫn một chút thôi!” – Yui có lấy lại tinh thần và thái độ điềm tĩnh mọi khi để làm biến mất mối nghi ngờ trong mắt Shukasa. Nhưng sự tình xem ra rất khó.
Anh vẫn nghiêm nghị, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi/2962299/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.