“Xin lỗi a di, tất cả đều là lỗi của con. Nếu như không phải do con hẹn KimSanh cùng đi đến hiệu sách, thì cũng sẽ không hại bạn ấy đụng phải bọncướp, thiếu chút nữa là đã gặp chuyện không may.” Chậc chậc, cái giọngđiệu kia bình thường có thể nói là rất lạnh lùng và khó chịu nhưng lúcbấy giờ lại hoàn toàn trái ngược tràn đầy sự thành khẩn và hối lỗi.
Dối trá!
Tôi thừa dịp Thái Hậu không chú ý liền trừng mắt liếc tên nhóc thiếu thướctấc nọ một cái, hắn làm như không trông thấy, tiếp tục giương bộ mặtngoan ngoãn hướng về phía Thái Hậu mà giải thích nguyên nhân chúng tôivề trễ.
Sau khi đã trực tiếp cắt bỏ không chút thươngtiếc những đoạn tôi dùng đôi giày cao gót chuyên dụng của chính mình đểđá cho bọn côn đồ kia một trận bán sống bán chết, thì hắn lại cường điệu miêu tả cảnh tượng hắn đã liều mình bảo vệ tôi như thế nào, tiếp đó còn rất nhiệt tình trưng ra những vết thương trên người nhằm đối chứng vớilời khai… Dưới ánh đèn sáng ngời trong căn phòng khách, những vết thương kia quả thật trông đặc biệt ghê người, cộng thêm phần diễn xuất cực kỳxuất sắc của bản thân hắn, đã khiến cho Thái Hậu cảm thấy vô cùng cảmđộng a ~
Nghe đến đây Thái Hậu rất nhanh liền chạy thẳng một mạch vào phòng bếp mà lấy thuốc bôi cho hắn, sau đó vừa vuốt vuốtmặt hắn vừa đau lòng nói, “Một đứa nhỏ đáng yêu như vậy không ngờ lại bị bọn côn đồ đánh ra nông nỗi này, con bé ngốc nghếch nhà a di thật maymắn mới có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-van-menh/1621001/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.