Một bầu không gian tối tăm đen kịt...
Yui lơ lửng giữa bầu không trung huyền ảo đó, cô nhắm chặt mắt, đôi môi mỉm cười nhẹ nhàng... "Mình... chết rồi nhỉ... Một người tồi tệ như mình, căn bản không xứng đáng để được sống..."
Xung quanh cô vọng lại những tiếng ồn, vừa rõ, vừa mơ hồ...
Cô nghe thấy tiếng còi inh ỏi của cảnh sát, cả tiếng trực thăng, cô loáng thoáng cảm nhận được ánh sáng đèn hắt vào, tiếng bước chân và hô hoán nhau rất ầm ĩ... Ha, là ai đã huy động lực lượng thế này đi tìm cô, nhưng muộn rồi, cô chết rồi mà... À không sao, vẫn kịp thời cứu được Akako...
Cô nghe thấy tiếng khóc òa nức nở của Akako, thấy con bé ôm chầm lấy mẹ khóc... "Phải rồi, Akako, hẳn là em đã rất sợ hãi..."
Cô cảm được những tên côn đồ hành hung cô ban nãy và tiếng kim loại của còng tay. Cô cảm được tiếng khóc ai oán của Kahara Mami vì không thể tìm đến được em gái...
Nhưng nếu như chị bị bắt, thì Shukasa an toàn rồi... Khóe môi đang bất động giật giật, một đường cong tạo ra trong chốc lát. Khóe mắt cô chảy lệ... Người cô yêu đã an toàn rồi...
Cô nghe thấy tiếng khóc của Haruka, tiếng gọi liên miên của Mika, đến cuối cùng thì những người bạn kia vẫn luôn thương cô...
Cô cảm được chị Mai đang chăm sóc mẹ, mẹ cô ngất rồi... Bà luôn yếu tim như vậy, hung tin con gái bà chết, làm sao bà chịu được...
Cô thấy bụng mình vừa ướt, vừa tanh... Cô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-try-to-forget/2355936/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.