Yui há hốc mồm nhìn cô ta, mắt trợn tròn lên không dám tin. Đây có khác gì là công khai mình là tình nhân nhỏ của tổng tài cơ chứ.
Nhưng cô vốn không tin Shukasa lại là người như thế.
Trưởng phòng của cô, sếp của cô chính là tình nhân của người cô yêu, Yuda Sakura, bình thản trở về bàn làm việc của mình, quăng túi xách xuống, rút điện thoại ra chơi.
Chợt, điện thoại reo lên, Sakura nhấc máy, nghe vài lúc, liền đổi giọng ngọt ngào.
- Vâng, giám đốc, em biết rồi.
Lát sau liền cúp điện thoại, cô ta đứng dậy, cất giọng chanh chua.
- Tôi lên phòng Shukasa một lát, mấy người làm việc cho cẩn thận đó.
Yui vẫn chưa hoàn hồn. Cô ta có thể gọi tên anh không chút ngần ngại, trơn tru như đã gọi rất nhiều, còn thêm cái bản mặt hớn hở, không lẽ thật sự là tình nhân của anh sao.
- Miyamoto, cậu thấy chưa? - Sakura vừa đi, Yukiko liền quay sang lườm nguýt. - Cô ta hẳn là để tâm tới gương mặt cậu, sợ cậu dành giám đốc với cô ta nên công khai dằn mặt thế đấy.
Yui cười trừ.
- Em gái, em xinh thế mà, không khéo lại được ông lớn nào để mắt. Lúc nào tìm được chỗ dựa rồi, đừng quên bọn chị nhé. - Một nữ đồng nghiệp khác cười sang sảng.
- Mọi người gọi em là Rei đi ạ. - Yui ái ngại cười. - Với cả, việc của em là gì đây?
Yui thật sự không muốn bàn về cô ta nữa. Việc cô cần làm bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-try-to-forget/2355932/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.