Quay lại chạp trước:
- Ở đây ko có ai tên An Kỳ cả, mấy người về đi - Ông ta nói rồi vội đóng cổng lại nhưng đang chuẩn bị đóng gần hết thì bị cô lấy tay chặn cổng lại. Ánh mắt của cô lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt của ông ta nhưng đang tố cáo rằng ông ta đang nói rối, còn ông ta bị cô nhìn như vậy thì bối rối sợ hãi hiện lên khuôn mặt.
- Mày làm gì vậy mau buông ra - Ông ta vừa nói vừa cố đóng cổng lại nhưng cánh cổng vẫn bị cô giữ chặt không nhúc nhích. Với một người đàn ông to lớn mà không đọ lại sức của một cô gái nghe thật hoang đường như đó là sự thật. Ông ta dùng hai tay nghiến răng để cố đóng cổng còn cô vẫn bình thản dùng một tay giữ cổng lại mà không tỏ ra tốn sức.
- Rầm, bộp - Cô không thương tiếc dùng chân đạp vào cái cống khiến cánh cổng mở ra và ngường đàn ông cũng văng ra theo. Còn anh thì đứng há hốc mồm khi thấy cô có một sức khoẻ kinh khủng như vậy, có lẽ sau vụ này anh ko dám chọc cô nữa vì anh còn yêu đời lắm. Triển Hoàng cười méo mặt nghĩ.
Cô và anh từ từ bước vào rồi nhìn xung quanh đánh giá địa hình rồi cô đi về phía cửa chi chính.
- Rầm - Cô không thương tiếc thẳng chân đá bung cửa.(haizzz chỉ phá hoại là giỏi, ng ta đã nghèo mà còn phá)
- Song Nhi à, em có thể nhẹ nhà một chút được không - Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-nu-phu-xau-xi-nu-chinh-doi-do/2088079/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.