Dải phân cách^^
Tại biệt thự hàn gia:
Triển Hoàng đang ngồi trong góc phòng, nhìn anh tiều tuỵ hốc hác rất nhiều. Từ lúc cô bị hôn mê anh đã luôn tự trách mình không bảo vệ được cô.
- Cộc cộc cộc - tiếng gõ cửa vang lên.
- Vào đi - anh cất giọng trầm lên.
- Cạch, thiếu gia - bác quản gia bước vào.
- có chuyện gì vậy bác - anh ngẩng đầu lên nhìn bác quản gia.
- bữa trưa đã được dọn lên, cậu mau xuống dùng bũa - bác quản gia từ tốn nói.
- Con không muốn ăn, bác cho người dọn đi - anh nói giọng kiên quyết.
- Tôi biết cậu rất buồn vì chuyện của tiểu thư, chính tôi cũng rất lo lắng cho tiểu thư. Nhưng câu tuyệt thực và tự nhốt mình trong phòng như vậy cũng khiến cho tiểu thư tỉnh lại được. Tôi nghĩ cậu nên chăm sóc cho mình để còn đợi đến lúc tiểu tỉnh lại nữa chứ - bác quản gia từ tốn nói.
- Tỉnh lại, liệu cô ấy có thể tỉnh lại sao - anh nói bằng giọng đau khổ.
- Có thể, tôi tin tiểu thư có một sự sống mãnh liệt, trước đây cô ấy cũng đã từng hôn mê 2 tháng, vậy mà cô ấy vẫn có thể tỉnh lại - bác quản gia nói.
- Bác nói đúng, song nhi là một con người không biết bỏ cuộc bao giờ, rồi cô ấy sẽ tỉnh lại - anh đã phấn chấn hơn khi nghe bác quản gia khuyên.
Tại phòng chính:
Hàn lão gia và hàn phu nhân bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-nu-phu-xau-xi-nu-chinh-doi-do/2088061/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.