Sau cuộc đối thoại với Sesshomaru, InuYasha quay trở về phòng với tâm trạng bực bội. Phía trước, cánh cửa phòng đã được đóng chặt lại, hai bên cửa là những cô hầu lúc nãy đang canh gác. Thấy InuYasha bước đến, tất cả đều cúi đầu chào cung kính rồi báo cáo tình hình cho hắn: " Chúng tôi đã thực hiện đúng theo những gì ngài dặn dò! "Hắn nghe xong cũng không buồn trả lời, chỉ ra lệnh cho họ mở cửa.
Cảnh quan bên trong dần hiện ra trước mắt, trong phòng yên ắng đến lạ thường. Chiếc giường lớn trống không, không nhìn thấy Kagome đâu, đám nữ hầu mặt mày lấm lét nhìn nhau khó hiểu, rõ ràng đã canh chừng rất kĩ càng, không một ai dám rời khỏi vị trí của mình nửa bước cho đến khi InuYasha quay lại. Vậy mà tại sao? Cô gái kia đã biến mất một cách bí ẩn.
Không khí trong phòng trở nên ngột ngạt khó chịu. Chỉ riêng InuYasha, hắn vẫn bình thản, gương mặt như một hồ nước tĩnh lặng không chút gợn sóng. Bỏ lại đám người đang run rẩy phía sau, hắn nhanh chóng bước đến bên cửa sổ. Chậm rãi nhìn xuống dưới, hắn thấy một dải khăn trắng dài được cột chặt vào thanh sắt cửa. Thì ra Kagome đã tỉnh dậy từ lâu, cô quyết định bỏ trốn nên đã dùng cái chăn mỏng làm dây thừng để leo xuống.
InuYasha có chút kinh ngạc khi đã hình dung ra sự việc, mi tâm lập tức nhíu lại, hắn mỉm cười. Nữ nhân này, xem ra hắn đã quá coi thường cô rồi.
------------------------------
------------------------------
" Khỉ thật! Mình lạc đường mất rồi! " Kagome vẫn đang cắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-ma-ca-rong-inuyasha-fanfic/85489/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.