“Phải, ta đã kêu người chuẩn bị một tách cho Liliana, một tách cho con.”
Tiếp đó, Anriche đưa tách cacao cho Elliot.
Elliot tự hỏi có nên nhận tách cacao hay không, do dự nhìn Anriche.
Meg khẽ gật đầu ra hiệu có thể được.
Thấy vậy, Elliot nhanh tay nhận lấy tách cacao rồi trốn vào trong chăn.
“...”
Anriche không giấu nổi biểu cảm cứng đờ của mình.
"Chờ đã, ta đã vừa thấy gì vậy?"
Chuyện này…
‘Trông như Meg mới thực sự là mẹ thằng bé chứ không phải mình…(ー_ー)’
Đúng là ‘Anriche" gốc đã đối xử rất lạnh lùng với cậu bé trước khi cô xuyên vào thân thể này.
Nhưng dù có vậy, việc phải hỏi ý một bảo mẫu để thăm dò ý kiến trước khi làm gì đó cũng thật bất thường.
Anriche mơ hồ nghĩ ‘Việc xuất hiện của mình làm phiền thằng bé quá mức sao, thật tổn thương tâm can này mà’.
‘Không, nghĩ xa quá rồi.’ Anriche lắc lắc đầu xua đi những suy nghĩ đó.
‘Chắc mình đã suy đoán quá nhiều.’
Không phải Meg chính là người đã chăm sóc Elliot thay Anriche từ nhỏ hay sao? ‘Đừng nghi ngờ vô ích nữa.’ Có lẽ chuyện xảy ra ở nhà bếp trước đó khiến cho cô có chút lo lắng thái quá.
“Cái đó, Elliot…”
“Dạ?”
“Ta định ngủ cùng với Liliana đêm nay, con có muốn cùng chúng ta…”
“Con không muốn.”
Anriche không khỏi cười khổ trước phản hồi thẳng thừng của cậu bé, cô cũng không trông mong quá nhiều sẽ nhận được một phản ứng tốt từ nhóc.
“Được thôi, ta không có ý bắt ép con, con không muốn thì không cần đến đâu.”
...Hả?
Elliot tròn mắt ngạc nhiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-ket-cuc-cua-me-ke-phan-dien/3782076/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.