- Hơ hơ... Oáp... - Mika ngồi dậy, vươn vai, rướn mình ngáp một cái đã đời. Trông cô giống y như một chú mèo lười mới làm biếng xong vậy. Cô vụng về dụi mắt, nguậy nguậy cái đầu cho tỉnh hẳn.
- Ngủ ngon chưa? - Một giọng nói trầm trầm nhưng lộ rõ vẻ châm biếm vang lên.
Mika giật thót mình. Cô lắc đầu vùng vằng, ép bản thân mở to mắt ra. Thôi chết rồi! Đây không phải phòng cô!
Cô từ từ nhớ lại. Tại sao cô lại ở đây? Ừm, khi sáng cô đến trường, giữa giờ nghỉ trưa cô trốn mọi người leo tường cúp luôn. Đi đến công ti, ừm, gặp anh ta, anh ta kêu cô chờ, ừm cô đi vào phòng anh ta và... Và ngủ luôn khi nào không biết?!?
Mika vò lấy tóc, nhăn nhó mặt, mặc cho trên gương mặt vấn vương chút buồn ngủ đã trở thành một ổ tóc xù.
- Tôi bảo cô chờ và cuối cùng là cô ngủ luôn trên giường của tôi? - Tsukasa tắt màn hình smartphone, ung dung tiến đến, cầm lấy nó gõ gõ vào đầu cô.
Mika lắc đầu vùng ra, quạu mắt nhìn anh, gườm gườm:
- Trả điện thoại cho tôi! Tôi còn phải về trường nữa.
- Về trường? Giờ này sao? - Tsukasa làm bộ ngạc nhiên, tròn mắt.
Mika nghe vậy thoáng đứng hình, giật giật như con robot nhìn xuống đồng hồ đeo tay. "Vê kép tê ép??! Đã bảy giờ tối rồi sao?"
- Tôi phải về! Mẹ tôi mắng tôi mất! - Mika vùng xuống khỏi giường, vội vội vàng vàng.
- Đừng lo. - Nhưng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-destiny-to-love/2902041/chuong-67-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.