- Anh cần em tin cái gì nào? Tin để làm gì? Em đâu có hiểu nhầm gì đâu? – Mika khẽ khịt mũi, gương mặt tỏ vẻ bất cần, vô cảm. Nhưng sâu trong ánh mắt là một nỗi buồn miên man bất tận, đượm chút đau khổ và tiếc nuối. Nụ cười nhè nhẹ nhếch lên trong tiếng gió rít gào quả nhiên như những mũi tên chọc ngoáy vào vết thương một lần nữa sống dậy trong Akito.
Anh đã đủ đau khổ khi nghĩ về ngày tháng đắng cay thật lòng thật dạ với một con cáo lắm rồi, vậy mà từng lời buông ra từ miệng cô như xát muối vào vết thương của anh. Miệng anh đắng nghét, chua chát.
- Để em nói lại một lần nữa nhé. – Mika im lặng một lúc, chần chừ và cất tiếng. – Bây giờ em không có quan tâm gì hết đến quá khứ của anh và Eto. Em cũng chẳng rảnh để hiểu nhầm này nọ. Điều em biết là anh vẫn chưa một lòng một dạ với em. Cho đến lúc em chấp nhận anh, anh không cần phải lo em suy nghĩ cái gì đâu.
Buông ra những lời lẽ vô cảm, Mika bỏ mặc Akito ở đó, trong cơn thét gào của đợt gió mùa đông. Cô xoay gót bỏ đi, chiếc áo complet trắng của anh quàng trên vai cô theo quán tính rơi xuống sàn. Nhưng Mika không có lấy một chút phản ứng, cứ thế bước đi, cứ thế rời xa anh, cứ thế mặc cho trái tim anh đắng cay cô đơn một mình. Cánh cửa kính khẽ mở, Mika bước vào đó, hòa vào đám đông và mất hút khỏi tầm nhìn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-destiny-to-love/2902036/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.