Ngày hôm sau..
Mọi người đag tụ họp chuẩn bị đi học thì Hân từ trên lầu đi xuống mà mặt hầm hầm nhìn khá là căng, nó thì xuống sau Hân nhưng nó nhìn theo các cử chỉ của Hân. Thiên thấy Hân vậy liền hỏi..:
- Sao vậy nhók con! Thiên.
- Không gì! Hân bực.
- Có gì thì chị nói đi! Hy.
- Đã nói không gì rồi! Hân.
Hân bỏ ra xe đứng, nó theo sau. Nó nhẹ nhàng nói..:
- Em có vấn đề với Duy nữa đúng không! Nó.
- Ơ ơ.. chị biết rồi à! Hân nhẹ nhàng.
- Chị chỉ cần nhìn vài cử động của em là chị biết vui hay buồn chuyện gì rồi! Nó.
- Chị..! Hân cười.
- Sao đây cô em ngốc của chị! Nó.
- Chị có thương em không! Hân.
- Em nghĩ xem, nếu chị không thương em chị đã không giải thích cho Duy nghe chuyện của em, nếu chị không thương Hy chị đã bỏ mặt con bé ở bên Paris để nó bị hành hạ ở bên ấy rồi, và nếu không thương A Thiên thì chị đã không đỡ cho a2 nhát dao năm xưa rồi! Nó ôm Hân cười.
- Sao chị đối xữ tốt với tụi em như vậy! Hân khóc.
- Vì.. a2 và tụi em là gia đình chị, không ai có thể làm đau mọi người! Nó.
- Cảm ơn chị.. chị có thể giúp em điều này được không! Hân.
- Chị biết e nhờ chị giúp gì nhưng chị xl chị muốn em một lớn một mạnh mẽ hơn nên việc nào làm em thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-chinh-minh/2249565/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.