Mỗi một cô gái nỗi ám ảnh lớn nhất chính là đến mùa dâu rụng. Bạn nằm yên thì không sao nhưng chỉ cần cử động nhỏ thì sẽ ào ào như bão lũ. Khiết Như đến trường với gương mặt méo xệch vì khó chịu.
Đến tiết của hắn cô không chịu nổi nữa nằm úp mặt xuống bàn khóc. Nam sinh bên cạnh lo lắng đứng dậy giơ tay:
" Thưa thầy Khiết Như của em cần phải xuống phòng y tế."
Hai chữ " của em " làm tâm trạng của hắn từ tốt chuyển thành vô cùng kinh khủng. Nội tạng cái nào cũng nóng hừng hực chính là cảm giác ghen sao. Cố Dư Thành bước xuống kéo Khiết Như ngồi dậy lau nước mắt cho cô, hắn dùng chất giọng ôn nhu:
" Đừng khóc nữa, tôi đưa trò về."
Trong đau đớn Khiết Như vẫn cảm nhận được sự ấm áp từ lời nói của hắn. Khiết Như đi không nổi Cố Dư Thành cõng cô ra còn không quên nói:
" Lớp trưởng phát bài test cho các bạn rồi lát nữa đem lên phòng giáo viên.""
Đằng trước xách cặp đằng sau cõng cô, Khiết Như yếu ớt dựa vào người hắn. Trên đường về hắn ghé qua tiệm thuốc, mua một hộp ezem giảm đau cho cô. Đột nhiên hắn nói:
" Cái này bao nhiêu ngày mới hết? "
Khiết Như đỏ mặt:
" 5 ngày "
Hắn xoa đầu cô như vật nhỏ bảo bối:
" Được. Cho em nghỉ 1 tuần, tôi sẽ cố gắng kiềm chế."
Gì chứ? Ý hắn là đang than thở vì không được ăn cô sao. Đúng là đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-do-bien-thai/3187728/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.