Giờ thể dụ ở ngoài trời, chương trình đầu năm học sẽ là tập chạy, vừa ra sân khởi động xong Khương Triết đã cho học sinh của mình chạy 3 vòng sân. Đây không phải là vòng sân nhỏ đơn thuần.
Mỗi khi thấy học sinh của mình lười một chút chạy chậm một chút anh liền huýt sáo đến ù cả tai, ai nấy đều lảm nhảm vì thày khó tính, riêng Bạch Ninh Kiều vẫn im lặng không nói gì.
- Bạch Ninh Kiều, cậu không mệt sao? Bình thường cậu là người hay ý kiến nhất mà.
- Nay tôi bỏ nickname ấy rồi, không còn thói quen đó nữa đâu.
- Bạch Ninh Kiều khác xưa rồi, có nam thần bóng rổ tán tỉnh nên thay đổi tính nết hẳn ra.
Tề Minh từ phía sau chạy lướt qua chen chân vào, đầu óc cô nghe xong khuôn mặt liền xị ra. Cả trường này ai cũng ghép cặp Bạch Ninh Kiều cho Vệ Phong bởi khi đứng chung cả hai đều rất đẹp đối và được lòng mọi người.
- Thôi đi đừng đùa nữa.
Cả quá trình chạy, lâu lâu Khương Triết lại để mắt đến Bạch Ninh Kiều, không hiểu sao bản thân lại có hành động ấy, chỉ suy nghĩ đơn giản là do học sinh giỏi nên để ý một chút mà thôi.
Đứng dưới ánh nắng mặt trời, không chạy mà chỉ đứng thôi mồ hôi cũng lã chã rơi xuống huống chi là đám học sinh kia. Lúc đầu cũng muốn dễ dàng với bọn chúng nhưng rồi lại thích nghiêm khắc hơn, đã là giáo viên chủ nhiệm thì dễ dàng quá cũng là một tội rồi.
Xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chu-nhiem-cho-toi-lon/2624176/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.