Trên đường chờ cô về nhà ba mẹ, Khương Triết hết mực nghiêm túc dặn dò.
- Kiều Kiều, em quen Lý Trực từ khi nào? Sao lại quen biết với cậu ta.
- Chuyện của em, anh hỏi làm gì?
- Anh lấy thân phận là chồng sắp cưới của em để hỏi, trả lời nhanh.
Bạch Ninh Kiều cũng không muốn cãi nhau, cô dè dặt trả lời.
- Thì lúc đó em thấy Lý Trực bị bọn côn đồ bắt nạt, em biết võ nên muốn giúp cậu ấy. Hành động ấy đáng tuyên dương mà.
- Tuyên dương cái con khỉ? Em biết con người cậu ta thế nào không? Chính vì sự giúp đỡ của em mà gây họa đấy.
Xe vừa đến nhà, cuộc cãi vã cũng kết thúc, Bạch Ninh Kiều vẫn cố chấp không nghĩ mình sai, cô cũng đâu hiểu con người Lý Trực như thế nào chứ.
Không ngờ trong nhà cô không những có ba mẹ cô mà còn có cả ba mẹ Khương Triết. Mọi người ngồi trong phòng khách trò chuyện rôm rả, nhìn thấy hai đứa con của họ về, phụ huynh chắc cũng đã nghĩ ra tên cháu cả trai lẫn gái rồi.
- Hai đứa về rồi à? Vào đây, vào đây.
Nhìn thấy đứa con dâu đang tuổi ăn tuổi học, ba mẹ Khương Triết ánh mắt sáng rực, cưng nựng mà bảo cô ngồi bên cạnh.
- Con dâu của mẹ, lại đây.
Bạch Ninh Kiều đưa mắt nhìn Khương Triết rồi nhẹ nhàng ngồi bên cạnh, mẹ anh vuốt ve mái tóc cô, khóe miệng cười không khép được.
- Nhìn gần mới thấy, da con đẹp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chu-nhiem-cho-toi-lon/2624147/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.